CLICK HERE FOR THOUSANDS OF FREE BLOGGER TEMPLATES »
“Hỡi anh em, ta hãy trung tín cùng Đức Chúa Trời cho đến chết ; cho đến chết, không một điều gì có thể dập tắt lòng thương mến Chúa Giêsu Kitô trong trái tim ta" (Những lời sau cùng của Chân Phước Anrê Phú Yên)

7.4.08

TRUNG THỰC VÀ GIAN TRÁ

Dân gian thường nói : “lời thật mất lòng”.
Quả thật, có những chuyện rất khó nói dù nó là sự thật.

Hiện nay, rất nhiều người cảm thấy băn khoăn trước thực trạng là sự thiếu trung thực đang xảy ra ở rất nhiều nơi, biểu hiện dưới những hình thức khác nhau. Chẳng hạn nạn bằng cấp giả theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Bằng cấp giả theo nghĩa bóng mới thật ghê gớm, người được nhận tấm bằng một cách chính thức, hợp pháp nhưng trình độ thực tế còn xa với ngang tầm trình độ của tấm bằng thể hiện. Chuyện sinh viên quay bài của nhau được xem như chuyện bình thường và rất phổ biến nơi các trường Đại học, Cao đẳng. Chuyện học sinh phải nhồi nhét kiến thức hay học vẹt là một thực tế không chối cãi được.
Thật đáng sợ khi thiếu trung thực đã và đang dần dần được người ta coi là chuyện bình thừng.
Điều đáng lo lắng cho những ai có trách nhiệm trong việc hướng dẫn và đào tạo con người (cả kiến thức lẫn tinh thần) là cái xấu đang hiện diện và lớn mạnh, e rằng đến một lúc nào đó con người sẽ không còn bị lương tâm cắn rứt khi họ hành động cách gian dối. Đức Thánh Cha Piô 12 đã nói: “tội lớn nhất của thời đại này là con người mất cảm thức về tội”.

Phải chăng, chúng ta quá chú tâm đến hình thức bề ngoài, quá chạy theo chỉ tiêu, muốn được người khác nhìn nhận và muốn tự khẳng định mình bằng mọi giá . . . nên đã xảy ra tệ nạn mang tính xã hội này?

Ta cần phải làm gì đây? Muốn thay đổi não trạng mang nặng tính hình thức này, muốn thoát khỏi bóng tối của sự gian trá, chúng ta cần chỉ ra và hướng dẫn cho mọi người hãy biết chấp nhận mình, hãy biết mình; phải có lòng tự trọng và tôn trọng sự thật. Đối với những ai có trách nhiệm đào tạo con người, cần đánh giá con người qua năng lực thật sự chứ đừng chỉ dựa vào bằng cấp?

Chúng ta sẽ làm được gì đây khi mình chỉ là những con người nhỏ bé mà đại đa số lại là những con người bình thường, không giữ những vị trí đặc biệt trong xã hội?

Tôi còn nhớ một câu chuyện kể về một cậu bé đi dạo trên bãi biển. Cậu nhặt những con sò bị phơi nắng trên bãi biển và đem chúng trở lại với biển. Những con sò này do thuỷ triều hôm trước đánh dạt lên. Một ông lão thấy vậy bèn bảo: “trên thế giới này có biết bao bãi biển, mỗi bãi biển có vô vàn con sò như vậy. Liệu cậu có đem lại sự công bằng được cho tất cả những con sò được không ?”. Cậu bé vẫn tự tin trả lời rằng: “tuy khôngđem lại được sự công bằng cho tất cả những con sò nhưng con chắn chắn rằng con sẽ giúp được những con sò hiện đang có trong tay con”. Và cậu bé lại tiếp tục làm công việc của mình cách nhiệt thành.

Báo Tuổi trẻ vừa qua có đăng tin một người nông dân đã dám bán đất của mình để đi tố cáo tham những và anh đã bị hành hung. Đó là tấm gương sáng mà mọi người đều nể phục và cảm kích. Cần nhân rộng rộng những kiểu mẫu ấy để xã hội bớt đi những bất công, bớt đi tệ nạn “mạnh được yếu thua”, trả lại công bằng co những người thấp cổ bé miệng và làm cho cuộc sống thêm niềm hy vọng và tươi sáng.

Đừng đừng đẩy trách nhiệm cho nhau, đừng khoanh tay chờ đợi khi mình vẫn có thể cộng tác hay làm được điều gì đó cho cuộc đời này, cho những anh em của chúng ta. Linh mục và tu sĩ được gọi là những con người làm chứng cho sự thật, là người thắp sáng hy vọng, là người của người nghèo . . . Hãy sống đúng với những gì mà Thiên Chúa muốn và con người đang kỳ vọng nơi chúng ta. Đời sống theo Chúa sẽ mất hết đi ý nghĩa nếu những chứng nhân của sự thật nhát đảm, e dè và làm ngơ trước những gian trá mà mình đã chứng kiến; hay tệ hại hơn là mình đã vô tình hay cố ý cộng tác vào những gian trá và làm sai lệch sự thật. Ai yêu mến sự thật sẽ được “sự thật giải thoát” cho và sẽ hiên ngang ngẩng đầu bước đi trong tự do như những người thắng trận trở về!

Có một người đã nói rất hay: “Trung thực và thật thà dù song song với nhau nhưng lại không đồng nhất với nhau. Bởi lẽ, thật thà là bản tính, còn trung thực là cách sống.” Người thật thà thường bị lợi dụng nhưng người trung thực được tôn trọng bởi họ hiểu biết và kiên quyết hành động theo niềm tin. Để thắp sáng và làm bừng lên niềm hy vọng về sự thật, trước hết, mỗi người chúng ta hãy tập sống trung thực với chính mình; với mọi người trong gia đình, với bạn bè.

Hãy tìm và tận dụng mọi phương thế để góp phần đẩy lùi sự gian trá đang có chiều hướng gia tăng đáng sợ! Từng việc làm của chúng ta tuy rất nhỏ nhoi, nhưng nếu mọi người đồng lòng thì ta có quyền hy vọng là bóng tối sẽ bị đẩy lu để nhường chỗ cho ánh sáng.

Cuộc chiến nào cũng đầy những khó khăn, hy sinh và mất mát, nhưng chúng ta tin rằng với thời gian và lòng kiên nhẫn, dần dần xã hội và Giáo hội sẽ có những bước chuyển biến tích cực. Ta cũng có quyền hy vọng rằng đến một lúc nào đó sự trung thực sẽ chiến thắng.
(st)

->Đọc thêm...

0 komentarze: